Ăn chơi không sợ rơi vãi.

Hôm qua lượn lờ phố phường mua được một đôi giày của GEOX và 1 cặp kính mát của GUCCI. Lúc thử thì thích lắm. Về nhà ngắm lại lại không thấy mê nữa. Chán rứa!
Mọi người cho ý kiến nhé:




Trong trường hợp không thích nữa thì phải mang trả lại. Mọi người cho ý kiến đê.

P.S. em rai mình nói mình trông như bà cụ 80 :(( ối xồi ôi :((

How to write a Dissertation?

Now I am sitting here and brooding and ain't smarter than before... This sounds pretty much like Göthers Faust drama in which professor Faust moans about him having studied for decades of his life and still believes to know nothing.
I am suffering the same feelings right now. I have spent 3 years of my precious youth researching, developing and promoting a Tool. Now that the time has come for me to immortalize and eternize my work in a dissertation, I cannot even come up with so much as a simple structure for the thesis! My goal is to keep the work as simple and little but qualitative as possible! But until now, not a single useful idea about how to achieve this goal has occured to me. And the more time I spend brooding on it the more stressed I feel. Eventhough I know that eventually I will come up with a solution I could live with, the thought does not provide much comforts. In addition, I am in doubt if the work I have been doing in the last three years is worth a doctoral degree.
The whole disordered dissertation process I have run through and the entire lies and deception I have witnessed in these years of academical life have literally scared me for the rest of my life. Till the day I leave this world, I vow to never again consider an academical career.

Time to say... get back to work

Almost 3 years has gone by since my first day at this institut. A lot of things has changed. And it is really scarry how much life around here can make you change. Just take my fellow research associates A and B for example, they have turned from cheerful and optimistic champions of justice into cynical, silent and indifferent dwarf-haters. And although I feel sorry for them, I can not help but to think what would have been if they haven't changed that way? Maybe it was their way to survive the stress, the misery and the private-life-killer that we call "work".
Just yesterday we received a note from our professor and ultimate ruler informing us that the youngest colleague X has hand in his resignation after 8 painful months of "work". My fellow office-mate was quite shocked, so was I. I wonder if "they" have tried to make him stay. But it does not matter now, anyway. Now the resignation is officially announced, there is no way of withdrawing it, at least I think so. I guess the poor boy was not up to the long endless hours of work, the mean never satisfied bosses and the disoriented way of research. Plus, he was not very eager to make friends either... maybe if he has some (close) friends here, life would not have been so terrible... But just maybe... we will never know. I wish I could go over to him and talk to him, asking him what the reasons were for this step?
As for me, I try to stay out of trouble and to avoid work-overloading by keeping myself as invisible as I can. It is my believe that if I do not meet the wrong person at the wrong place at a bad time, there is no reason for others to think of me when there are works to be done! This sounds pretty much like "there is a very lazy person". Yes, I am very lazy, I do not like to be burdened with works that have nothing to do with me nor my rightfully assigned project.
Anyway, there is no time to delve into such things, as I have quite a lot of garbage to carry around , too, like my dissertation! I still cannot raise any motivation to start writing, though I know it is really time for me!!! Oh my goose, give me some strength to finish what I have started... 3 years ago.

Cảm hứng tìm nick cho chồng...

Là một người chăm chỉ đọc báo mình đã tình cờ vấp phải một bài với nhiều sáng kiến độc đáo trong vấn đề đặt nick cho chồng. Hãy đọc và tham khảo nhé!

1. Kiểu đơn giản

Lúc vui thì đặt nick của ông xã là "chồng yêu" rồi "my husband", cãi nhau thì đổi là "đồ hâm", "dở hơi". Khi nào tức quá thì xóa hết tên lão chồng trên điện thoại. Còn chồng thì đặt nick mình trong điện thoại là "Vo toi", không hiểu lão chồng định khẳng định chủ quyền đối với mình hay lão "rủa" mình "toi". Đã khiếu nại rất nhiều mà chồng nhất định không đổi.

Mình thì đặt tên chồng trong điện thoại là “Anh”, còn chồng lưu tên vợ là “Em”. Chỉ hai từ đơn giản ấy thôi nhưng cũng đầy đủ ý nghĩa rồi.
Mình lại cực kì đơn giản, chồng lưu tên vợ trong máy là “Vợ”, còn vợ lưu tên chồng là “Chồng”.

2. Đặt theo ngoại hình, tâm trạng
Vì chồng béo nên vợ đặt luôn cho cái tên "Bệu yêu". Tên mình trong điện thoại đồng chí chồng đơn giản là "Vợ yêu".

Chồng em thì nào là thích có vợ, thích có con, thích bù khú, thích thể thao, thích nhậu nhẹt, v.v... nên em đặt là “Thich đủ thứ”. Còn tự tay lưu tên mình vào máy của chồng là “Vợ xinh”.

Em thì đặt tên chồng trong điện là “Lao Gia” vì tuy vợ chồng bằng tuổi nhau nhưng nhìn xã rất già. Khi nào không khí gia đình vui vẻ thì là là “Lão Gia”, lúc giận nhau là Lão Già. Mà dạo này toàn là Lão Già thôi.

Mình thì đặt dấu “?” trong điện thoại để lưu số của chồng. Vì nghĩ mãi cũng không biết nên để là gì cho phù hợp với những hỷ nộ ái ố trong lòng. Còn chồng lưu tên mình là gì thì mình không biết vì không bao giờ sờ vào máy của chồng.

Lúc mới cưới nhau, ông xã lưu số phone của mình trong máy là “Hoa Hậu”, còn mình lưu của xã là “Anh iu” (mặc dù cũng có lúc quát anh yêu to lắm). Sau gần 3 năm, nick chồng trong máy mình vẫn vậy nhưng chồng đã đổi mình thành “Bé bự” từ lúc nào.
Mình thì được chồng ưu ái cho nick: “Khuc Gio” (khúc giò) vì ngoại hình khúc nào ra khúc đấy.

3. Kiểu hài hước

Nick của chồng mình trong máy chỉ đơn giản là “Anh”. Còn chồng thì để nick của vợ là 1/2 nên lúc nào mình cũng là dưới cùng (Theo lời anh xã mình: “Anh để mẹ nó dưới mông cho đỡ mất”).

Chồng mình dùng hai máy, một cho công việc và một chỉ có hai vợ chồng biết. Mình đặt nick máy riêng của chồng là Anh, máy kia là Mr Chồng. Lúc vợ chồng cãi nhau thì mình chuyển hết thành Con Tườu 1 và Con Tườu 2.

Mình thì lưu tên chồng trong điện thoại bằng cái tên rất ngọt ngào: HONEY. Còn lão chồng thì để tên vợ là: CIA. Ấm ức lắm nhưng có đổi thì chồng lại đổi lại và rất khoái chí với cái tên này của vợ.

Xã nhà mình lưu tên mình là “Ôi trời ơi”, lưu số cố định nhà mẹ vợ là “113”. Lý giải: mỗi lần thấy vợ gọi là phải sợ hãi mà nghe máy ngay, dù cho lúc đó đang làm gì đi nữa.

Trong máy của mình, số điện thoại của một "kẻ mà ai cũng biết là ai" được lưu là: VỀ NHÀ NGAY! Mỗi khi chuông reo chỉ cần nhìn cũng biết việc tiếp theo mình phải làm là gì rồi: đứng dậy chào bạn nhậu rồi ngoan ngoãn đi về.

Mình có hai cậu bạn, một đứa đặt tên vợ là “Tiền ơi”, đứa kia đặt là “Ôi trời ơi”.

Vợ chồng em đặt tên cho nhau khá kinh dị, ông ấy đặt tên cho em là “Maca Dragon”, có nghĩa là “Ma cà rồng”. Còn em đặt lão chồng là “Nô lệ”.

Mình thì để tên chồng trong điện thoại mình là: “Hải phc” (phc là phố nhà chồng ở trước đây). Chồng tự tay sửa lại là: Chồng yêu (Rất vô duyên!). Còn tên em trong máy chồng ngày trước là: “Vợ yêu”, xong đổi thành: “Honey”. Vài hôm trước kiểm tra thấy sao có con Heo Lười nào hay nhắn cho chồng, kiểm tra tin nhắn thì hóa ra... là mình. Bây giờ em là Heo Lười .

Mình đặt nick của chồng là BONO (tức "Bố nó"), còn chồng đặt nick mình là "MENO" (tức "Mẹ nó"). Khi đổi máy điện thoại chồng đổi nick của vợ thành “NT tram nam” và giải thích là Người tình trăm năm, mình thì tự giải thích cái nick này là... ngục tù trăm năm.

Mình hay mua quần áo cho ông xã mà toàn quên chồng mặc size nào. Mỗi lần mua quần cho chồng lại phải gọi điện hỏi. Tức quá, lấy điện thoại, thêm vào sau chữ A (nick của chồng trong điện thoại) số 95 (vòng eo của chồng). Lưu xong xuôi cứ thấy nick này sao quen thế. Sau rồi phát hiện ra nick chồng giống tên 1 loại xăng (A95)!!!

Hồi mới lấy nhau, mình tự tay lưu tên mình vào máy ông xã là "Vợ yêu". Vậy mà giờ đây ông ấy tự đổi thành "vợ yêu tinh".
Theo Afamily / Giadinh.net

Cây nhà lá vườn

The spring is blooming at all its power, so does our garden. And I captured some beautiful moments ...





















Cuối tuần về nhà...

Cuối tuần lại đến rồi. Tuần này mình nghỉ bắc cầu ngày thứ sấu vì thứ năm được nghỉ (kỷ niệm ngày Jesus duyên trần thoát tục bay lên trời về với bố).
Mình cũng đã lên vài kế hoạch đi chơi rồi. Trước tiên là gặp gỡ cô bạn thân từ thời thơ ấu khi cả 2 còn trẻ đẹp. Sau đó thì đi shopping, nguồn mỹ phẩm của mình đã cạn kiệt, lọ Mascara đã kho cong từ đời nào, báo hại mình còn đâu cặp mắt bồ câu ;)) Quan trọng nhất vẫn là ngó nghiêng xem có thứ hàng hiệu nào hạ giá không ;)) Mình phải tuyệt đối kiềm chế cơn thèm khát giày để chờ đợi ngày đến Mailand. Nghe nói giày dép ở đây rẻ và đẹp lém...
Túm lại thì cũng không có nhiều tiếp mục lắm... phí quá... được nghỉ nhiều mà không dám đi chơi. Không thì các cụ lại kêu ca, chả mấy khi mới về thăm nhà lại nhảy đi chơi túi bụi! Chứ mình cũng khoái đi Strasbourg, Metz Ville, hay Paris. Mất có 3, 4 tiếng đồng hồ ngồi tầu mà lại được đi loanh quanh! Sướng. Tiếc quá. Thôi để dành cuối năm đi 1 thể. Lúc đấy mình làm nguyên 1 chuyến xuyên pháp cho bõ công mơ ước! Nhể?

A beautiful wedding

As I have mentioned in my last blog-entry, I was invited to a wedding. And since the ceremony was supposed to be performed in Brienz which was 3 hours away from St. Gallen, we have decided to leave in the early morning. After some slight aberrations, we finally arrived in Brienz with plenty of time to risk a close look at the small but lovely region.
And the scenery was pretty amazing. See for yourself!












To the moment at 3 o'clock the bride and groom arrived in a beautiful bridal-car...


Eva and Thorsten make a great couple, do they not? Eva is a very lovely and nice lady who has helped me a lot of times. I will always remember how she had put great efforts in looking for a ski-outfit for me so that I can attend the IWI ski-day. Also, she was the one to teach me how to bake christmas cookies. And last year, when my newly purchased computer was detected to be defect, she and Thorsten helped me claiming the redemption-guarantee by returning it in time. Thorsten even brought me the new (exchanged) computer. I will always remember their kindness.


Anyway, I managed to make some photos during the ceremony...


After the ceremony ...


... the wedding guests were invited to a drink.




We wish the newly weds a happy everafter. Cheers.

Montreux, Montreux, je veux...

Cuối tuần vừa rồi mình đã có 1 chuyến du ngoạn phải nói là hay ngoạn mục!
Số là mình được mời đi ăn cưới 1 cậu đồng nghiệp. Tiện thể mình và mấy bạn nữa rủ nhau làm 1 chuyến xuyên Thụy Sĩ.
Cuộc hành trình có 4 chặng:
-->St. Gallen
--> Brienz (nơi tổ chức đám cưới)



Cô dâu chú rể đã chọn khu an dưỡng tuyệt đẹp này để tổ chức lễ cưới trong nhà thờ.
















--> Grindelwald (ngủ qua đêm)

Grindelwald là khu trượt tuyết vào mùa đông. Còn mùa này thì là địa điểm wandering yêu thích của rất nhiều du khách.
Ngoài núi đồi hùng vĩ ra thì Grindelwald còn có rất nhiều tháp nước chảy từ những khe núi. Ngồi uống nước dưới thung lũng mà xung quanh toàn nghe tiếng nược rích rách ào ào...





































--> Thunersee (tạt nhanh qua để chụp vài kiểu ảnh)




--> và cuối cùng là Montreux (vùng nói tiếng pháp của Thụy Sĩ)



















Cảnh đẹp hay người đẹp ;))



















Mênh mông hồ nước Montruex. Non nước hoa lá hữu tình... Cũng tại mải chụp ảnh mà lỡ mất giờ ăn vì sau 3 giờ chiều không còn quán ăn nào mở cửa cả.

Cũng may cuối cùng cũng được thưởng thức món ăn pháp (Salade Caesar) tại nhà hàng của sòng bài Montreux :))









Lúc về thì đi thẳng vào khu thời tiết xấu. Cũng may nhờ thế mà mình được tận mắt chiêm ngưỡng những cảnh tượng cầu vồng vĩ đại.


P.S. Tất cả các ảnh trên đều được chụp bằng máy ảnh Panasonic Lumix LX3.

Một ngôi nhà mới

Sau bao nhiêu gian nan mầy mò và tí toáy mình cũng đã trang trí xong ngôi nhà mới này.
Nhưng ngày mai lại đi ăn cưới rồi, cuối tuần này đi thăm quan khung cảnh mùa xuân trên vùng núi Thụy Sĩ. Phải tối chủ nhật mới về. Mình sẽ chụp thật nhiều ảnh để đăng tải lên đây cho mọi người làm quen với không khí đồng quê châu âu. Blog này thật tiện nghi, có thể up ảnh đơn giản,không cần phải đưa từ trang khác vào đây.

Places I have visited...

  1. Hanoi, Vietnam
  2. Hongkong, China
  3. Trier, Germany

About Me

My photo
On the pursuit of happyness, will you come with me? Do you hope for another happy day just like I do?